Lối đi từ nay ngược chiều giấc mơ
Làm sao khi thiếu vắng em quá lâu?
Em về nơi nhiều điều ngóng chờ
Lỡ đâu ngày sau quên mất nhau?
Từ khi nào anh luôn nhung nhớ
Đuổi theo người, quên đi đớn đau?
Nào ngờ trong hoang mang, anh đã
Lạc bước chân nơi rừng sâu
Muốn đưa người vượt ngàn nắng gió
Mà lạc bước chân nơi rừng sâu
Muốn bước tiếp theo, được song đôi biết bao
Mình ở đâu, ngoài em thế gian lu mờ
Túm em rồi, người hãy đưa lối
Để anh thoát ra nơi rừng sâu
Nắng thay màu, ngày hóa đêm
Oh, từng ngày chạy theo bóng người
Lạc bước chân nơi rừng sâu
Là của riêng anh (thuộc về anh!)
(Lạc vào rừng sâu, anh lạc lối, lạc vào rừng sâu)
Lạc lối tận rừng sâu! (Lạc vào rừng sâu, lẻ loi)