Thôi kệ buồn chi ,những tiếng đời.
Chỉ là âm điệu ,thoảng trên môi.
Nghe khen càng thích ,chê càng khổ.
Thế sự muôn trùng, vẫn cứ trôi.
Thôi kệ đừng than, trách thế nhân.
Đừng nhìn lỗi họ ,để bâng khuâng.
Nhân tình thế thái, xưa nay vậy.
Thánh thiện thì ai, ở dưới trần.
Muôn sự trên đời, do Nghiệp, Duyên.
Hiểu ra thanh thoát ,mọi ưu phiền.
Trong mơ ai biết ,đời hư ảo.
Thả mồi bắt bóng, tự truân chuyên.
Thôi kệ chi rồi, cũng sẽ qua.
Giận hờn ân oán ,nặng riêng ta.
Đời trôi ta nhọc, vì ôm giữ.
Vui buồn sướng, khổ tại nơi tâm.